Đóng

Soumar: Tên lửa không cần xuất hiện vẫn tạo áp lực

Không cần phô trương hay phóng thử liên tục, Soumar vẫn tạo sức ép chiến lược nhờ khả năng tấn công chính xác tầm xa của Iran.

Theo Defense News, tên lửa hành trình Soumar là loại tên lửa phóng từ mặt đất do Iran tự phát triển và giới thiệu lần đầu vào năm 2015, được quảng bá là tên lửa hành trình tầm xa với khả năng đánh trúng mục tiêu ở khoảng cách rất lớn.

Soumar sở hữu công nghệ dẫn đường và động cơ tương đối hiện đại, có tầm bắn lên tới 2.500 km, giúp mở rộng đáng kể phạm vi tác chiến chiến lược của Tehran trong khu vực Trung Đông và xa hơn nữa.

Soumar đại diện cho cách răn đe mới, âm thầm nhưng hiệu quả của Iran. Ảnh: Defense News

Tên lửa bay ở tốc độ cận âm, khoảng Mach 0,7-0,9, sử dụng động cơ phản lực tuabin cỡ nhỏ, được cho là phát triển dựa trên công nghệ của tên lửa Kh-55 của Nga. Soumar có khả năng bay thấp bám địa hình nhằm giảm khả năng bị radar phát hiện và đánh chặn. Hệ thống dẫn đường được cho là kết hợp giữa dẫn đường quán tính và vệ tinh, có thể tích hợp hiệu chỉnh quỹ đạo trong hành trình bay.

Đầu đạn của Soumar là đầu đạn nổ thông thường với khối lượng ước tính khoảng 400-500 kg. Tên lửa được triển khai từ các bệ phóng cơ động trên bộ, cho phép Iran tăng tính linh hoạt, khả năng sống sót và mở rộng đáng kể năng lực tấn công chính xác tầm xa.

Soumar được thiết kế chủ yếu để tấn công các mục tiêu mặt đất cố định và bán cố định có giá trị chiến lược ở tầm xa. Trọng tâm đầu tiên là các căn cứ quân sự, bao gồm căn cứ không quân, căn cứ hải quân, sở chỉ huy tác chiến và các trung tâm hậu cần lớn, nơi việc đánh trúng sẽ làm gián đoạn khả năng chỉ huy và triển khai lực lượng của đối phương.

Bên cạnh đó, Soumar còn hướng tới hạ tầng chiến lược quan trọng, như sân bay quân sự, kho nhiên liệu, kho đạn, trung tâm thông tin liên lạc và các cơ sở hỗ trợ tác chiến then chốt. Với tầm bắn rất xa và khả năng bay thấp bám địa hình, Soumar phù hợp cho các đòn tấn công phủ đầu hoặc tấn công trả đũa nhằm tạo sức ép chiến lược.

Các biến thể của tên lửa Soumar được Iran phát triển theo hướng kế thừa và nâng cấp tuần tự, thay vì tách ra quá nhiều nhánh riêng biệt. Phiên bản Soumar ban đầu được công bố năm 2015, đóng vai trò nền tảng cho năng lực tên lửa hành trình tầm xa phóng từ mặt đất của Iran, với nhiều thông số kỹ thuật được giữ kín.

Soumar mở rộng năng lực tác chiến của Iran bằng tầm bắn xa và khả năng bay thấp. Ảnh: Mehr News

Trên cơ sở đó, Iran tiếp tục giới thiệu Hoveyzeh vào năm 2019, được xem là biến thể phát triển trực tiếp từ Soumar, tập trung mở rộng tầm bắn và nâng cao khả năng bay bám địa hình nhằm tăng hiệu quả xuyên thủng hệ thống phòng thủ.

Gần đây hơn, biến thể Paveh xuất hiện như một bước nâng cấp sâu trong dòng Soumar, với trọng tâm là tăng độ chính xác, tầm tác chiến và vai trò chiến lược. Tổng thể, các biến thể của Soumar phản ánh cách Iran phát triển tên lửa hành trình theo từng lớp năng lực, vừa tích lũy công nghệ, vừa duy trì mức độ mập mờ có chủ ý để gia tăng sức răn đe.

Mời bạn đọc vào chuyên mục Công nghiệp quốc phòng để xem các tin, bài liên quan.

Hòa Bình